Jump to content

Trung Hưng Nguyễn

Thành Viên
  • Posts

    148
  • Đã tham gia

  • Lần truy cập gần nhất

  • Days Won

    5

Mọi thứ được đăng bởi Trung Hưng Nguyễn

  1. Đội bóng Thanh Xuân FC
  2. Thi thăng đai 2023
  3. Thi thăng đai 2023
  4. Thi thăng đai 2023
  5. Thi thăng đai 2023
  6. Thi thăng đai 2023
  7. Leo núi Yên Tử 2023
  8. Leo núi Yên Tử 2023
  9. Leo núi Yên Tử 2023
  10. Leo núi Yên Tử 2023
  11. Leo núi Yên Tử 2023
  12. Leo núi Yên Tử 2023
  13. Leo núi Yên Tử 2023
  14. Leo núi Yên Tử 2023
  15. Em chào thầy và các anh em trong câu lạc bộ, em là Hưng, sinh năm 1997. Đến giờ đã hơn nửa năm em được gắn bó với clb mình, tuy chưa dài nhưng đó là khoảng thời gian quý báu em được tập luyện, rèn luyện và học hỏi mọi người, đặc biệt là thầy và các anh chị, những người luôn chỉ bảo cho em những điều mới, không chỉ về võ thuật, võ đạo mà còn là những điều hay lẽ phải, những điều bình dị trong cuộc sống nữa. Chuyến đi Yên Tử lần này là chuyến leo núi thứ hai em được trải nghiệm leo núi cùng mọi người trong câu lạc bộ, cũng là lần đầu tiên em chinh phục đỉnh núi Yên Tử thiêng liêng. Sau đây em xin chia sẻ cảm nghĩ của mình về chuyến đi lần này. Sau khi trải nghiệm chuyến đi Pha Luông lần trước, em được lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác mệt nhoài nhưng sung sướng khi chinh phục đỉnh núi, cảm giác ấm áp, hạnh phúc khi ở trong một tập thế như câu lạc bộ mình. Vì vậy sau khi nghe thầy nói sẽ có chuyến đi Yên Tử vào cuối tháng 9 này, em đã rất háo hức, và em quyết định ngay sẽ đi với mọi người để cảm nhận lại những cảm giác như xưa một lần nữa. Từ lúc chuẩn bị đến khi tập trung ở nhà văn hóa Thanh Xuân, thời tiết thật đẹp như muốn ủng hộ cho chuyến đi này của thầy trò mình vậy, khi bước lên xe em cũng thật bất ngờ khi trời tạm biệt chúng ta bằng một cơn mưa lớn, như một cơn khóc òa khi phải nói lời chia tay. Sau quãng đường di chuyển, mọi người hát hò thật vui, em hơi bất ngờ khi thấy thầy Xuân 20 tuổi hát nhiều bài hay như vậy, còn về phần em, do đang viêm họng nên không thể tham gia với mọi người, đó là một sự tiếc nuối của em trong chuyến đi lần này. Sau khi về đến nhà trọ và ổn định lại vị trí, lại thêm một điều tiếc nuối nữa là em lên ngủ luôn mà không ngồi nghe thầy kể chuyện và tâm sự, em thấy mình cần phải rèn luyện thêm sức khỏe và tinh thần nhiều hơn nữa nếu muốn tiếp tục những chuyến đi sau, như thầy đã nói, em cần xem lại tư cách tham gia chuyến đi lần sau. Tiếp tục ngày tiếp theo, lên đường leo núi cùng mọi người, lần này em cảm thấy mình đã có những chuyển biến tốt hơn về mặt thể lực, nhưng em vẫn mệt khi leo những bậc thang đầu tiên, đoạn cuối em phải dùng tay xách chân lên để leo lên đến đỉnh. Em biết sức khoẻ em còn yếu nhiều và cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa để có thể tiếp tục những chuyến đi sau cùng thầy và mọi người. Tuy mệt nhưng em vẫn thấy rất xứng đáng khi chinh phục đưởng đỉnh núi này, lần đầu tiên em được thấy chùa Đồng, được hiểu ý nghĩa tên của ngôi chùa và trên hết là được cảm nhận bầu không khí thiêng liêng nơi đây. Ăn gói xôi mà mọi người chuẩn bị cho lúc này sao lại ngon đến thế, một phần vì em đói, một phần do gói xôi cũng gói cả tình cảm ở trong đó chăng. Rồi lại một lần nữa em được ngủ trưa trên đỉnh núi, gió lạnh xen lẫn nắng gắt làm em thấy giấc ngủ trưa thật yên bình và tuyệt vời. Chặng đường xuống núi thì đỡ hơn rồi, em đã đỡ mệt hơn và có thể xuống núi dễ dàng hơn, trải nghiệm ngâm chân để rửa trôi mọi tội lỗi ở suối giải oan cũng thật lạ lẫm và tuyệt vời, cảm giác như tâm hồn em được gột rửa đi vậy. Chiều về ăn vội bữa cơm, ngủ vội một giấc rồi em lại háo hức ngồi nghe mọi người tâm sự, nghe xong mới hiểu ra thật nhiều điều, mỗi người tuy ai bên ngoài cũng vui vẻ, hoà đồng nhưng đều có những điều thầm kín, những trăn trở riêng, nghe xong mọi người tâm sự em lại có cái nhìn khác về mỗi người, một cái nhìn cảm phục hơn, đồng cảm hơn với mỗi người trong đoàn hôm ấy. Lại một giấc ngủ nữa, rồi mọi người dậy, lên xe để chuẩn bị đi đền Chu Văn An, trên xe là lúc mọi người đều ngủ gật do mệt, sau khi xuống xe em vẫn mặc quần đùi, đây là thiếu sót rất lớn của em. Đây là bài học mà em phải khắc sâu nhất, đi đến những nơi linh thiêng không thể ăn mặc xuề xoà được. Tại đây, em được thăm mộ thầy Chu Văn An, được uống nước giếng Ngọc, rồi được thầy cho chữ nữa, em bốc được chữ tâm, từ giờ em sẽ rèn luyện tính cách, tinh thần để đạt được chữ tâm ấy. Từ đền thầy Chu Văn An đến Côn Sơn trời mưa to, như lưu luyến đoàn chúng ta vậy, em cũng rất vui khi được thăm cụ Nguyễn Trãi, trong đầu em lại nhớ đến những vần thơ của người anh hùng dân tộc này. Thế là hết chuyến đi chơi, mọi người lại về với Hà Nội và em cũng xin dừng bài cảm nhận ở đây. Em cảm ơn thầy Xuân và ban hậu cần đã tổ chức ra chuyến đi đầy ý nghĩa này, em cảm ơn các anh chị em đã quan tâm giúp đỡ bọn em trong quá trình leo núi và cả trong khi nghỉ ngơi, cảm ơn người đồng hành Phạm Thị Thu Hường đã cùng anh vượt hết những chặng đường. Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết của em ạ
×
×
  • Create New...