Jump to content

CẢM NHẬN CHUYẾN ĐI YÊN TỬ 2023


Bài viết được đề xuất

  • Vovinam Digital

Em chào Thầy ,em chào mọi người ạ em xin tự giới thiệu em tên là Trung biệt danh Trung bộ đội, sau đây là bài viết cảm nhận, tự sự của em về chuyến đi lần này lời văn câu chữ có hơi lủng củng mọi người thông cảm cho em nhé .

Em xin chân thành cảm ơn !

"Yên Tử ngày trở về " .

Sau 10 năm Thầy lại quay trở về đây lại tiếp tục dẫn đoàn, đoàn quân áo xanh về chốn linh thiêng, nói là 10 năm ngày trở về nhưng những anh em cũ từng đi 10 năm trước giờ chẳng có một ai ,tất cả mọi người đi chuyến này hoàn toàn mới ngoại trừ Thầy . Phải chăng đó là sự tiếp nối người cũ đi rồi nay đến người mới ,còn Thầy vẫn đó người dẫn đoàn , người lái đò , đưa những chuyến đò đầy yêu thương những cô cậu học trò còn ngây thơ vụng dại đi để trải nhiệm học hỏi những điều hay khám phá ,chinh phục những khó khăn thử thách mới để vượt qua giới hạn của bản thân , tìm hiểu và tưởng nhớ công ơn đến các bậc cổ thánh ,tiên hiền , anh hùng dân tộc của đất nước .

Với Tôi chuyến đi này thật tuyệt vời , ngay từ khi biết dự định của Thầy trong lòng đã rất háo hức và mong chờ từng ngày để được đi . Rồi từng ngày trôi qua , ngày đi cũng chuẩn bị đến một loạt thử thách nho nhỏ đến với Tôi đó là những kí ức linh thiêng và tuyệt vời ban đầu đến . Đó là vào ngày thứ hai đầu tuần Tôi vào quán rửa xe và đã nhặt được một tờ 500 nghìn Tôi hỏi mọi người xung quanh có ai rơi tiền không để trả lại vì đây là một số tiền không nhỏ nhưng không ai bảo mất tôi để lại số điện thoại cho chú sửa xe nói với chú nếu ai bảo mất tiền chú gọi cháu , cháu sẽ đến gửi cho người ta , cả ngày hôm đó tôi chờ mãi mà không thấy cuộc gọi nào của chú sửa xe cả , lúc này trong đầu nghĩ phải chăng đây là ông trời ban cho .

Rồi cách vài ngày trước khi đi bụng dạ tôi không hiểu vì sao cứ bị đi ngoài mấy hôm không hết ăn uống vẫn bình thường như mọi ngày mà làm sao cứ bị đi ngoài , trong đầu nghĩ cứ thế này thì có lẽ chuyến đi này chắc không tham gia được . Rồi trong đầu chợt suy nghĩ Yên Tử là chốn linh thiêng mình đến đấy lễ Phật chắc là trong cơ thể phải sạch sẽ thanh tịnh mới được . Cách hai ngày chuẩn bị đi Tôi bắt đầu ăn rau, ăn bánh mì , ăn cơm canh rau thanh đạm không dính níu gì đến dầu mỡ thịt cá để trong cơ thể thanh tịnh sạch sẽ và đúng như suy nghĩ của mình bụng dạ Tôi ổn định không còn đi ngoài nữa tinh thần thì hào hứng phấn chấn chuẩn bị mọi đồ dùng để đi .

Cuối cùng sau bao ngày mong đợi ngày đi đã đến mọi người chúng Tôi ai cũng háo hức ,vui vẻ nói cười tay bắt mặt mừng gặp nhau tại cổng nhà văn hoá Quận Thanh Xuân nơi khởi nguồn và tập luyện của câu lạc bộ bao năm qua , nhưng do một số yếu tố giờ chúng tôi không còn tập ở đây nữa . Nhưng nơi đây vẫn là địa điểm tập chung mọi người cho tất cả các chuyến đi . Lần lượt từng người đến mang trong mình một tâm thế vui vẻ háo hức , nói cười vui vẻ , có người thì lại hơi sợ sệt và lo lắng liệu mình có vượt qua thử thách leo núi này không ? Rồi Thầy đến cả đoàn tập trung chụp ảnh trước cổng nhà văn hoá những nét vui tươi hớn hở, những ánh mắt nét mặt rạng rỡ rực sáng trong màn đêm Hà Nội , chụp ảnh xong cả đoàn bắt đầu lên xe . Thế là cả đoàn tạm biệt Hà Nội ồn ào và vội vã , chút bỏ mọi lo toan bộn bề của cuộc sống để tìm về chốn thanh bình linh thiêng Yên Tử .

Vừa lên xe ổn định chỗ ngồi Gấm bắt đầu thông báo hôm nay là sinh nhật Ngọc Anh ( Na ) một bữa tiệc sinh nhật vui nhộn được tổ chức ngay trên xe , niềm vui và xúc động hiện lên trên khuôn mặt Na và đặc biệt nữa là bên cạnh cùng đón sinh nhật với Na là bạn gái Lâm Như từ Thành Phố Hồ Chí Minh bay ra Hà Nội để đi trải nhiệm cùng mọi người , khúc hát chúc mừng sinh nhật vang lên đôi bạn trẻ cùng bê bánh sinh nhật lên thổi nến tượng trưng vì trên xe không được đốt lửa cả đoàn cùng hát chúc mừng sau đó mọi người cùng nhau ăn bánh . Tiếp sau đó là một đêm nhạc hội sôi động bắt đầu. Trong xe là một không khí cực kì ấm ám và vui nhộn còn ngoài trời những cơn mưa rào chuyển mùa cứ rơi . Đấy Hà Nội tạm biệt chúng tôi thế đấy một cơn mưa rào nặng hạt , cơn mưa như chút sạch mọi lo âu , muộn phiền của cuộc sống , rửa trôi những hạt bụi trong tâm hồn để thân tâm mỗi người được trong sạch khi đến với Yên Tử . Những ca khúc về xứ Nghệ da diết và thân thương luôn được Tôi thể hiện trong những lần đi với mọi người , không hiểu tại sao tôi lại yêu quý mảnh đất nghĩa tình ấy thế , khúc ruột miền trung đất mình nghèo , người dân lam lũ cực khổ nhưng cũng chính cái khó khăn cực khổ ấy Đất miền trung đã sinh ra bao anh tài anh hùng dân tộc cho Đất Nước . Những ca khúc về tình yêu quê hương , tình yêu đôi lứa trữ tình vang lên , cũng với một vài ca khúc nhạc trẻ đã làm cho đêm nhạc hội kéo dài cho đến tận khi xe bắt đầu gần đến Yên Tử . Một không gian yên tĩnh tĩnh mịch hiện ra trước mắt , xe bắt đầu lên dốc những làn sương mờ hiện lên mờ mờ ảo ảo , trong làn sương mờ một chú Bò đứng ở bên đường như những xứ giả chào đón chúng tôi , đi thêm một đoạn nữa là hai Anh Trâu nghiêng nghiêng cặp sừng đón khách . Xe bắt đầu đến điểm dừng nghỉ dưới chân Yên Tử , xe đỗ trước của nhà nghỉ trọ . Yên Tử lại đón chào chúng tôi bằng một cơn mưa , một cơn mưa như là nước mắt của người mẹ vui mừng khi đàn con trở về cả đoàn nhanh chân xuống xe một số anh em con trai ra xe lấy đồ vào , cơn mưa to làm cho tôi và một số anh em hơi ướt một tí , cái không khí tĩnh mịch hơi se lạnh làm tôi nhớ lại những ngày còn trong quân ngũ khi hành quân diễn tập chiến đấu đêm mưa ngủ ngoài rừng . Mọi người mang đồ lên trên tầng sắp xếp đồ đạc rồi Thầy bảo pha trà mấy Thầy trò ngồi trò chuyện , có lẽ vì đi đường dài lên mấy chị em hơi mệt nên đi ngủ trước cùng mấy cậu thanh niên trẻ . Chỉ còn hơn chục thầy trò ngồi tâm sự, những câu chuyện lịch sử về các vị anh hùng dân tộc , về sự thanh cao , trung hiếu với đất nước , với dân tộc làm cho mọi người chú ý và lắng nghe quên đi cả mệt nhọc và buồn ngủ . Thời gian vẫn trôi câu chuyện vẫn tiếp diễn trời dần về sáng một vài anh em mệt quá lên ngủ trước chợp mắt một tý để lấy sức mai chinh phục thử thách , Thầy vẫn ngồi đó vẫn nghiêm trang ung dung tự tại giảng giải cho mọi người về những hiểu biết của mình , người nghe thì tập trung nuốt từng câu chữ, hai cô gái Trâm và Lâm Như dường như được gặp đúng thần tượng ngồi nghe một cách háo hức ánh mắt khuôn mặt rạng ngời . Những câu truyện về đạo đức cốt cách con người giúp chúng ta nhận biết được ai mới là quân tử ai là tiểu nhân , xưa nay nước mất nhà tan là cũng chỉ vì các bậc quân vương không biết nhìn người mà để cho gian thần xảo ngôn lộng quyền gây nhiều tai ương cho đất nước dân chúng phải phẫn uất , các bậc trung quân trọng thần thật lòng trung thành thì lại bị ghen ghét lời bỏ ngoài tai .

Trời dần về sáng tiếng chim kêu gọi bày thánh thót bên sườn đồi đã báo hiệu ngày mới đến những đồi cây dần dần hiện lên trong lớp sương mai , mọi người kết thúc câu chuyện Thầy bảo lên gọi mọi người ở trên lầu dậy vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng chuẩn bị lên đường . Lúc sau Tôi với Tư một người em vô cùng hiền lành và dễ mến, Tôi với cậu ấy cùng là lính đã trải qua quân ngũ lên mọi tác phong nhanh nhẹn hơn và cẩn thận hơn phong cách một quân nhân đã thấm nhuần trong chúng tôi từ bộ quần áo , ba lô, đôi giày đều là vật dụng tư trang của bộ đội . Lúc mọi người đang chuẩn bị đồ cá nhân chuẩn bị cho hành trình lên đỉnh Yên Tử Tôi với Tư hai anh em cùng ngồi gói xôi nóng do Trang Suzi đặt trước nhà hàng để ăn trưa trên đỉnh Yên Tử mỗi gói xôi như chất chứ bao tình cảm của chúng tôi dành cho mọi người , tùy vào lá chuối mà gói các phần to bé khác nhau để mọi người tự chọn cho phù hợp với sức của từng người . Gói xong đủ phần cho cả đoàn mà trong nồi vẫn còn khá nhiều tôi lấy bát làm hai bát rồi mời Thầy dùng bữa sáng xôi chay, trong lúc hai Thầy trò đang dùng bữa vui vẻ vì xôi nóng quá ngon thì có một đoàn khách đến thăm quan Yên Tử một số cô nhìn thấy xôi ngon quá liền hỏi định mua nhưng Tôi nói là xôi chúng tôi chuẩn bị để leo núi và vẫn còn nhiều mời các cô dùng , các cô phấn khởi xin dùng luôn vì các cô cũng là Phật tử ăn chay nên nhìn thấy xôi ngon muốn dùng , hai thầy trò trò chuyện vui vẻ với các cô là đoàn mình chuẩn bị leo Yên Tử lễ phật các Cô vui vẻ chúc cả đoàn leo núi mạnh khoẻ leo lên trên đỉnh . Tôi và Thầy cũng đáp lại chúc cả đoàn của Cô sức khoẻ nhiều may mắn lên đỉnh Thiêng Yên Tử .

Rồi tất cả mọi người chuẩn bị xong tất cả ra sân tập chung theo từng hàng từng tổ được phân công các nhóm trưởng kiểm tra quân số nắm quân số tổ mình để giúp đỡ nhau trên chặng đường leo núi . Thầy phổ biến kế hoạch chúc mọi người mạnh khoẻ và ý chí quyết tâm không lùi bước cố gắng hết sức để lên được đỉnh Yên Tử . Tôi vừa lắng nghe vừa ngước lên nhìn lên trên đỉnh núi , đỉnh Yên Tử vẫn lấp ló trong mây mù, quãng đường từ dưới lên trên thật là dài tôi động viên mấy chị em là cố gắng quyết tâm thật cao hãy đi bằng ý chí để vượt qua giới hạn bản thân . Thật sự là khi nhìn lên trên đỉnh thì Tôi rất lo cho mấy chị em vì ngọn núi này quá cao . Những bước chân bắt đầu hành trình leo núi , cả đoàn cười nói hớn hở bước đi nói cười vui vẻ , cứ một đoạn cả đoàn lại dừng lại chụp ảnh để ghi lại những khoảnh khắc khung cảnh thiên nhiên vô cùng đẹp của Yên Tử phó nháy Phú đẹp trai hoạt động hết mình để chụp cho anh em . Bước vào Yên Tử là hai cột trụ cổng lớn được khắc câu đối những dòng chữ đã phai dần do nắng mưa của thời gian , qua cổng chúng tôi bước vào hành cung khu vực kiến trúc cung đình, qua bãi cỏ xanh thật đẹp như một sân vận động chúng tôi bước vào điện thờ đức Điều Ngự Giác Hoàng Trần Nhân Tông ngài ngồi toạ thiền Thầy bước gần đến di tượng và làm lễ kính cẩn chúng tôi đứng ngoài lễ theo, sau đó chúng tôi tiến tiếp đến chân Yên Tử , đến chân Yên Tử là phải qua suối giải oan tương truyền nơi đây các phi tần cung nữ của vua Trần Nhân Tông vì muốn ngài không đi tu đã quên sinh tự vẫn tại đây cả đoàn lại dừng lại Thầy thắp nén tâm khấn vái ở miếu nhỏ ven suối , thắp hương xong cả đoàn tiếp tục hành trình . Những bậc thang đầu tiên hiện lên trước mắt chúng tôi những bước chân từng bước từng bước vững trãi bắt đầu hành trình chinh phục những bậc thang Yên Tử, lên được một đoạn Tôi thấy có một đơn vị một đại đội lẻ đóng quân tại đây . Chắc họ được giao nhiệm vụ đóng quân ở đây để bảo vệ giữ gìn khu vực linh thiêng này . Những bậc thang ngày càng nhiều và cao hơn vòng vèo trên sườn núi những bước chân ngày càng nặng trĩu hơn mọi người leo chắc cũng hơi mệt nên cũng ít nói hơn còn tôi lúc này cũng cảm thấy hơi mệt balo đằng sau trĩu nặng khiến tôi tức vai và khó thở , tôi cố gắng hít thật sâu và thở đều đồng thời nhắc nhở mọi người cũng vậy và nhắc mọi người đi sát vào sườn trong núi không sợ mọi người mệt quá hoa mắt mà bị trượt ngã xuống vách núi . Hành trình vẫn tiếp tục tiếng chim kêu , tiếng gió thổi làm chúng tôi vui hơn và đỡ mệt nhọc hơn Yên Tử hôm nay chào đón chúng tôi bằng những cơn gió mát rượi thời tiết thật đẹp như ủng hộ vẫy chào đoàn quân áo xanh leo núi Tôi vẫn chú ý mọi người nhắc nhở động viên các bạn nữ cố gắng hít sâu thở đều bước chắc từng bước .

Đường lên đỉnh vẫn còn xa mà sao bước chân nặng trĩu quá , gió vẫn rì rào thổi như khích lệ chúng tôi bước đến rừng Xích Tùng cổ thụ chúng tôi nghỉ một lát tận hưởng không khí trong lành thanh mát nơi đây . Hai bên đường những cây Xích Tùng khoảng 800 năm tuổi vẫn hiên ngang sừng sững bám chặt nơi đây để tận hưởng linh khí trời đất , trải qua sóng gió thời gian thăng trầm của lịch sử Xích Tùng vẫn đứng đó như vẫy chào các đoàn du khách, Phật tử đến đây qua nhiều thế kỉ . Đúng là cảnh đẹp thiên nhiên trời phú gió mát lồng đã làm cho chất thi sĩ trong tôi bừng lên tôi đọc mấy vần thơ :

"Lối lên Yên Tử quanh quanh

Xích Tùng cổ thụ lá Xanh vẫy chào

Rừng cây gió thổi lao xao

Gió như đưa lối ta vào cảnh tiên ."

Được đứng nơi đây giữa đất trời hùng vĩ giữa rừng thiêng Yên Tử ta như bước vào cảnh tiên vậy , thế nên qua nhiều thế kỉ Yên Tử luôn là nơi các vị cao tăng chọn làm chốn tu hành .

Nghỉ ngơi ngắm cảnh chụp ảnh một lúc cả đoàn tiếp tục di chuyển , những bước chân dần dần chậm hơn tất cả mọi người dường như cũng đã thấm mệt bắp chân căng hơn . Nhất là Nga , Hường , Vân các bạn đã rất mỏi nhưng thật tuyệt vời bên cạnh các em là những chàng trai vẫn miệt mài tận tình nâng đỡ dìu từng bước . Những bước chân vẫn tiếp tục tiến trước mắt tôi là một cô gái mảnh khảnh với tâm hồn trong trẻo em là Kim Ngân không ngờ em lại leo giỏi thế cứ phăng phăng tiến lên phía trước lúc đầu tôi cứ nghĩ là em sẽ khó có thể leo được nhưng với ý chí quyết tâm em đã leo rất giỏi . Dần dần đoàn chúng tôi cũng leo đến nới Chùa Đồng hiện ra trước mắt những đám mây từng đợt từng đợt bay qua mang sương gió của đất trời không gian trên đỉnh mờ mờ ảo ảo như là cảnh tiên , chúng tôi đang ở trên mây , đến đây mọi người ngồi nghỉ một lát rồi tất cả chuẩn bị võ phục trang nghiêm để tiến lên Chùa . Thay trang phục xong tất cả cùng tiến lên đến gần di tượng đức Điều Ngự Giác Hoàng Trần Nhân Tông di tượng đang được sơn sửa lại mọi người kính cẩn lễ rồi tiếp tục lên Chùa . Lên đến Chùa Đồng mây mù và gió thổi nhiều hơn mọi người để gọn đồ đạc rồi ra làm lễ cùng Thầy . Với Tôi lúc này thật xúc động khi khấn lễ ở đây . Những ước nguyện cho đất nước , những lời thành kính trước Đức Phật và bậc tiền nhân mong cho đất nước ngày càng vững bền và phồn thịnh mọi mong cầu cho bản thân chẳng còn khi đứng ở đây , không khí linh thiêng khi đứng giữa đất trời tâu bạch lòng mình mong muốn cho tương lai vận mệnh đất nước để cháu con được hưởng phúc muôn đời . Làm lễ xong mọi người chụp ảnh với Thầy và cùng nhau chụp ảnh lưu niệm lưu giữ lại những giây phút tuyệt vời này những nét mặt vui tươi xoá tan hết mệt nhọc của chặng đường leo núi . Chúc mừng mọi người đã vượt qua thử thách vượt qua giới hạn bản thân , bằng ý chí mạnh mẽ và sức mạnh tinh thần các bạn đã đến được đây nơi Đỉnh thiêng Yên Tử nơi giao hoà của đất trời . Chụp ảnh một lúc rồi mọi người nghỉ ngơi ăn trưa những gói xôi được mở ra thơm lừng ấm cúng những lá rong biển bọc ngoài ăn cùng với xôi thật tuyệt vời ai nấy đều ăn rất ngon và ăn hết phần của mình dùng xong bữa mọi người nằm chợp mắt tý còn Tôi vẫn ngồi đây , ngồi tận hưởng khí trời thanh tịnh ngồi nhắm mắt thiền để giao hoà cảm nhận với các bậc thánh nhân , mấy Thầy trò ngồi thiền một lúc lâu rồi sau đó cả đoàn lên lễ xin lộc rồi quay xuống núi . Lúc này đường xuống có vẻ là dễ dàng hơn và nhanh hơn khi leo lên . Cả đoàn ai cũng vui vì đã leo được lên đỉnh . Những bước chân lại tiếp tục hành trình . Xuống đến gần chân núi một cây rừng đã đổ chắn ngang đường khiến chúng tôi phải trèo qua nó để xuống núi , từng người từng người bước qua . Xuống đến chân núi Thầy cho mọi người dừng nghỉ tại suối giải mọi người rửa mặt mũi chân tay rồi ngâm chân chờ nhau xuống hết cả đoàn vui vẻ nói cười tươi vui , ở đây Thầy bắt đầu trò chơi ném đá té nước mọi người ùa theo té nước nhau và Thầy một mình không địch nổi lũ học trò tinh nghịch Thầy ướt sũng hết , khung cảnh thật là náo nhiệt như là hình ảnh ngày xưa các cung tần mỹ nữ chơi đùa với nhau . Đại chiến té nước xong cả đoàn bước xuống núi về nhà trọ , một số bạn vui chơi ở sân vận động cưỡi ngựa, bắn cung , bắn súng hơi đồ chơi và chụp ảnh . Tôi và một số anh em về nhà trọ tắm giặt trước . Trời dần tối mọi người quây quần bên mâm cơm nhà hàng chuẩn bị , mọi người dùng bữa rất ngon chắc tại vì leo núi mệt quá mất nhiều sức lên ăn gì cũng ngon ăn xong mọi người lên trên nghỉ ngơi một tý rồi lấy sức để thưởng thức đặc sản của câu lạc bộ Thanh Xuân một món ăn tinh thần không thể thiếu trong mọi chuyến đi đó là tâm sự thâu đêm . Màn đêm Yên Tử thật tĩnh mịch trong khi mọi người đang say xưa giấc nồng Tôi lại ra ngoài sân bãi đỗ xe đi lại ngắm bầu trời đêm Yên Tử , đứng ngắm Đỉnh thiêng Yên Tử loé sáng phập phùng theo các đám mây một cảnh tượng tuyệt đẹp , những vầng hào quang rực sáng giữa màn đêm Yên Tử, đi dạo một lúc Tôi quay trở lại nhà trọ ngồi chờ mợi người đến giờ để ăn đặc sản . Thời gian đã đến đúng 8 giờ mọi người tỉnh dậy ra rửa mặt Tôi xuống chuẩn bị trà nước để mọi người trò chuyện . Chủ đề hôm nay là: " Những biến cố , những biến chuyển của cuộc đời mỗi người" rồi từng người , từng người bộc bạch ra , ngồi nghe những tâm sự chia sẻ của mọi người Tôi cảm thấy rất xúc động và vô cùng khâm phục mọi người . Những tâm sự thầm kín nhất được kể ra , những giọt nước mắt đã rơi , những con người tưởng chừng rất mạnh mẽ nhưng bên trong họ là một tâm hồn giàu cảm xúc dễ xúc động , một cô gái hồn nhiên ngây thơ trong trẻo lại là một người mạnh mẽ . Một chàng trai được học đại học và chỉ còn một năm nữa lại quyết định bỏ học để đi làm . Những câu chuyện cứ tiếp diễn trong không gian tĩnh lặng của núi rừng Yên Tử chia sẻ đến người cuối cùng cũng là lúc trời đã sáng cả đoàn kết thúc rồi Thầy cho mọi người chợp mắt một lúc để tý còn tiếp tục hành trình đến đền thờ Thầy Chu Văn An .

Tôi và Thầy , Nguyên ,Tư , gấm , anh Lâm , Lâm Như không ngủ mà xuống đi bộ quanh bãi đỗ xe , những bước chân chậm dãi bước đi từng bước trong không khí dịu mát dễ chịu . Lâm Như say xưa nói chuyện với thầy còn chúng tôi dảo bước theo sau Tôi vẫn thế vẫn cứ ngước nhìn Đỉnh thiêng Yên Tử mây mù che kín đỉnh từng đám từng đám . Từng đám mây vườn trên núi lúc này điều kì diệu xảy ra trong lúc ngắm nhìn mây trên núi Tôi đã nhìn thấy một đám mây hình đức Điều Ngự Giác Hoàng Trần Nhân Tông ngồi toạ thiền hiện lên cổ họng tôi cứng lại không gọi nói được ai không cầm được điện thoại chụp lại ảnh mà chỉ chắp tay cúi đầu đảnh lễ ngài , ngài vẫn ngồi đó toạ thiền sau một lúc thì bóng mây tan dần tôi không hiểu tại sao lúc đó không thể nào gọi được ai để cùng chiêm ngưỡng , Ngài đã hoá mây xuống tiễn biệt chúng tôi . Tiễn biệt chúng tôi Yên Tử mưa rào , mưa như níu kéo chúng tôi ở lại thêm chút nữa , bánh xe đã lăn cả đoàn tạm biệt Yên Tử để về Hải Dương đến đền thờ Thầy Chu Văn An.

Xe đến đền Thầy lại là một cơn mưa , cơn mưa như chút sạch mọi tâm tư , mọi suy nghĩ để tâm trong sáng thắp hương Thầy . Thầy Chu Văn An một người thầy vĩ đại của muôn đời , người có công lao rất lớn đối với nền giáo dục nước ta vào thời Trần . Những triết lí lời dạy của thầy luôn là tấm gương sáng cho mọi thế hệ học trò , đến với Thầy trong lòng mỗi người đều nghiêng mình kính cẩn tôn trọng , sinh thời thầy rất coi trọng việc học nên khi thầy đỗ thái học sinh mà không ra làm quan mà ở nhà mở trường dậy học , thời bấy giờ trường lớp chỉ dành cho con nhà giầu , con vua quan , học sinh nghèo rất khó có thể được học hành đầy đủ . Học trò theo thầy học rất đông và nhiều người đỗ cao và giữ trọng trách cao trong triều đình ví như Phạm Sư Mạnh và Lê Quát .

Đến đền thầy chúng tôi kính cẩn thắp tâm nhang tưởng nhớ thầy rồi ra xin chữ để được may mắn và mang tâm tư ước nguyện của mình . Trước khi đến đây Tôi đã cắt tóc để tóc trái đào kiểu tóc của học trò nhỏ ngày xưa để đến gặp thầy . Hôm nay học trò đến thắp hương thầy trong lòng vô cùng xúc động , đứng trước đền thầy lễ mà nước mắt tôi cứ trào ra , nước mắt tủi thẹn xấu hổ trước thầy . Mình cần phải cố gắng nhiều hơn nữa học tập đọc sách nhiều hơn nữa để trở thành người có ích cho xã hội . Thắp hương xong chúng tôi lên trên đỉnh núi thắp hương mộ thầy đường lên núi được lát gạch đá sạch đẹp , lối lên được bao phủ bởi rừng thông xanh lá , bước đến lưng chừng những hạt mưa đã rơi mọi người vẫn bước tiếp mặc cho mưa rơi ướt áo. Lúc này cảnh vật nơi đây thật trang nghiêm và yên bình Tôi lại đọc lẩm nhẩm mấy câu thơ :

"Lối lên đỉnh núi Phượng Hoàng

Thông xanh che lối lên trên mộ thầy

Mưa rơi tý tách trên cây

Mưa như chút sạch tâm đầynghĩ suy

Để tâm trong sáng cao dầy

Nghiêng mình kính cẩn lễ thầy Văn Trinh ."

Lên đến mộ thầy mọi người quỳ xuống kính cẩn nghiêng mình đảnh lễ thắp hương sau đó mọi người di chuyển xuống giếng mắt phượng uống nước , những giọt nước trong lành và ngọt khiến ai cũng thích thú những giọt nước gột sạch tâm hồn mỗi người . Uống nước xong mọi người cùng nhau cúi trào thầy rồi xuống núi , mưa rơi nặng hạt hơn như muốn núi giữ chúng tôi lại . Nhưng đã đến giờ chúng tôi phải tạm biệt thầy tạm biệt núi Phượng Hoàng chúc thầy yên nghỉ mong thầy luôn phù hộ cho đất nước ta có nhiều hiền tài , nhân tài để giúp dân , giúp nước .

Cả đoàn lên xe tiếp tục đến Côn Sơn viếng thăm đền Cụ Nguyễn Trãi vị anh hùng dân tộc danh nhân văn hoá thế giới có công lao to lớn trong công cuộc đấu tranh chống quân xâm lược nhà Minh và xây dựng cơ đồ cho nhà Hậu Lê . Công lao là thế ấy vậy mà lại bị lỗi hàm oan ngút trời phải chu di tam tộc . Xưa nay bậc trung thần nói lời ngay thẳng thì Vua không thích , những kẻ gian thần chỉ biết xua nịnh để rồi hãm hại người tài . Bậc quân vương mà không có con mắt tinh tường nhận biết phải trái thật giả thì đất nước sẽ lâm nguy gian thần lộng hành trung thần bị hãm hại thì chỉ có nước mất nhà tan .

Bước đến đền thờ Cụ , Thầy dẫn mọi người đến thắp hương kính cẩn trước vong linh Cụ , tất cả đều nghiêng mình tiếc thương cho vị anh hùng dân tộc , hậu thế về sau mãi mãi khắc ghi công ơn của Cụ mong cụ phù hộ cho đất nước cho dân tộc bền vững muôn đời .

Kết thúc chuyến đi mọi người ai cũng gặt hái được nhiều điều bổ ích , được hiểu biết hơn các vị anh hùng dân tộc đã cống hiến hết mình cho non sông . Thế hệ trẻ chúng ta phải nối tiếp truyền thống anh hùng cống hiến hết mình cho đất nước là những công dân có ích , xây dựng đất nước ngày càng to đẹp hơn vững bền đến muôn đời sau . Cuối cùng em xin chân thành cảm ơn Thầy đã cho chúng em một chuyến đi bổ ích và vô cùng ý nghĩa , cảm ơn Trang Suzi lo hậu cần , cảm ơn tất cả anh em đã tham gia chuyến đi này ạ .

Môn sinh Quang Trung (Lam đai nhất)

yen tu 2023.jpg

chi linh.jpg

trung.jpg

  • Like 1
Link to comment
Chia sẻ trên các trang web khác

Em chào thầy và các anh em trong câu lạc bộ, em là Hưng, sinh năm 1997. Đến giờ đã hơn nửa năm em được gắn bó với clb mình, tuy chưa dài nhưng đó là khoảng thời gian quý báu em được tập luyện, rèn luyện và học hỏi mọi người, đặc biệt là thầy và các anh chị, những người luôn chỉ bảo cho em những điều mới, không chỉ về võ thuật, võ đạo mà còn là những điều hay lẽ phải, những điều bình dị trong cuộc sống nữa.

Chuyến đi Yên Tử lần này là chuyến leo núi thứ hai em được trải nghiệm leo núi cùng mọi người trong câu lạc bộ, cũng là lần đầu tiên em chinh phục đỉnh núi Yên Tử thiêng liêng. Sau đây em xin chia sẻ cảm nghĩ của mình về chuyến đi lần này.

Sau khi trải nghiệm chuyến đi Pha Luông lần trước, em được lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác mệt nhoài nhưng sung sướng khi chinh phục đỉnh núi, cảm giác ấm áp, hạnh phúc khi ở trong một tập thế như câu lạc bộ mình. Vì vậy sau khi nghe thầy nói sẽ có chuyến đi Yên Tử vào cuối tháng 9 này, em đã rất háo hức, và em quyết định ngay sẽ đi với mọi người để cảm nhận lại những cảm giác như xưa một lần nữa. Từ lúc chuẩn bị đến khi tập trung ở nhà văn hóa Thanh Xuân, thời tiết thật đẹp như muốn ủng hộ cho chuyến đi này của thầy trò mình vậy, khi bước lên xe em cũng thật bất ngờ khi trời tạm biệt chúng ta bằng một cơn mưa lớn, như một cơn khóc òa khi phải nói lời chia tay. Sau quãng đường di chuyển, mọi người hát hò thật vui, em hơi bất ngờ khi thấy thầy Xuân 20 tuổi hát nhiều bài hay như vậy, còn về phần em, do đang viêm họng nên không thể tham gia với mọi người, đó là một sự tiếc nuối của em trong chuyến đi lần này. Sau khi về đến nhà trọ và ổn định lại vị trí, lại thêm một điều tiếc nuối nữa là em lên ngủ luôn mà không ngồi nghe thầy kể chuyện và tâm sự, em thấy mình cần phải rèn luyện thêm sức khỏe và tinh thần nhiều hơn nữa nếu muốn tiếp tục những chuyến đi sau, như thầy đã nói, em cần xem lại tư cách tham gia chuyến đi lần sau.

Tiếp tục ngày tiếp theo, lên đường leo núi cùng mọi người, lần này em cảm thấy mình đã có những chuyển biến tốt hơn về mặt thể lực, nhưng em vẫn mệt khi leo những bậc thang đầu tiên, đoạn cuối em phải dùng tay xách chân lên để leo lên đến đỉnh. Em biết sức khoẻ em còn yếu nhiều và cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa để có thể tiếp tục những chuyến đi sau cùng thầy và mọi người. Tuy mệt nhưng em vẫn thấy rất xứng đáng khi chinh phục đưởng đỉnh núi này, lần đầu tiên em được thấy chùa Đồng, được hiểu ý nghĩa tên của ngôi chùa và trên hết là được cảm nhận bầu không khí thiêng liêng nơi đây. Ăn gói xôi mà mọi người chuẩn bị cho lúc này sao lại ngon đến thế, một phần vì em đói, một phần do gói xôi cũng gói cả tình cảm ở trong đó chăng. Rồi lại một lần nữa em được ngủ trưa trên đỉnh núi, gió lạnh xen lẫn nắng gắt làm em thấy giấc ngủ trưa thật yên bình và tuyệt vời. Chặng đường xuống núi thì đỡ hơn rồi, em đã đỡ mệt hơn và có thể xuống núi dễ dàng hơn, trải nghiệm ngâm chân để rửa trôi mọi tội lỗi ở suối giải oan cũng thật lạ lẫm và tuyệt vời, cảm giác như tâm hồn em được gột rửa đi vậy.

Chiều về ăn vội bữa cơm, ngủ vội một giấc rồi em lại háo hức ngồi nghe mọi người tâm sự, nghe xong mới hiểu ra thật nhiều điều, mỗi người tuy ai bên ngoài cũng vui vẻ, hoà đồng nhưng đều có những điều thầm kín, những trăn trở riêng, nghe xong mọi người tâm sự em lại có cái nhìn khác về mỗi người, một cái nhìn cảm phục hơn, đồng cảm hơn với mỗi người trong đoàn hôm ấy.

Lại một giấc ngủ nữa, rồi mọi người dậy, lên xe để chuẩn bị đi đền Chu Văn An, trên xe là lúc mọi người đều ngủ gật do mệt, sau khi xuống xe em vẫn mặc quần đùi, đây là thiếu sót rất lớn của em. Đây là bài học mà em phải khắc sâu nhất, đi đến những nơi linh thiêng không thể ăn mặc xuề xoà được. Tại đây, em được thăm mộ thầy Chu Văn An, được uống nước giếng Ngọc, rồi được thầy cho chữ nữa, em bốc được chữ tâm, từ giờ em sẽ rèn luyện tính cách, tinh thần để đạt được chữ tâm ấy. Từ đền thầy Chu Văn An đến Côn Sơn trời mưa to, như lưu luyến đoàn chúng ta vậy, em cũng rất vui khi được thăm cụ Nguyễn Trãi, trong đầu em lại nhớ đến những vần thơ của người anh hùng dân tộc này. Thế là hết chuyến đi chơi, mọi người lại về với Hà Nội và em cũng xin dừng bài cảm nhận ở đây.

Em cảm ơn thầy Xuân và ban hậu cần đã tổ chức ra chuyến đi đầy ý nghĩa này, em cảm ơn các anh chị em đã quan tâm giúp đỡ bọn em trong quá trình leo núi và cả trong khi nghỉ ngơi, cảm ơn người đồng hành Phạm Thị Thu Hường đã cùng anh vượt hết những chặng đường. Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết của em ạ

306654277_5632951653435721_6846616581293185286_n.jpg

307210597_5632951943435692_6259900424898695079_n.jpg

309376623_5632951323435754_2144077439130636637_n.jpg

  • Like 2
Link to comment
Chia sẻ trên các trang web khác

×
×
  • Create New...