Jump to content

Để Ba kể con nghe: Một thời Thanh Xuân ấy !


Tuan Tran

Bài viết được đề xuất

16/10/2016

Thời gian thấm thoắt thoi đưa , cứ trôi đi mà chẳng bao giờ chịu ngừng lại mặc cho mọi thứ muốn níu kéo , muốn giữ nó lại,nhưng đâu ai có thể khuất phục được nó bởi thời gian là thế và thanh xuân của đời người cũng vậy...

Con của ba!

Thật lạ, khi ba viết những dòng này ,ba mới chỉ là một chàng trai vừa bước sang tuổi 21, đầy nhiệt huyết , đam mê khám phá , khát khao chinh phục nhưng vẫn còn bốc đồng, và cực kỳ “sửu nhi”.Nhưng con yêu quý, ba đang được sống trong những năm tháng thanh xuân ,những năm tháng tuyệt vời của cuộc đời ...Và không biết từ bao giờ, bởi một thứ gì đó cứ thôi thúc ba viết lên bức thư này , cho con-điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời của ba “tương lai”,để 20, 30 năm nữa con đọc được con có thể tự hào rằng: ba con đã từng có những năm tháng tuyệt vời như thế.Biết đâu đó , ba cũng hy vọng, bức thư này sẽ thôi thúc con có được một thời tuổi trẻ như thế hơn là quanh quẩn xung quanh những thứ đồ công nghệ khiến con người chết dần chết mòn từng ngày

Đã 1 tuần từ ngày ba rời Sapa sau chuyến chinh phục Fansipan-đỉnh núi cao nhất Đông Dương để trở về với Hà Nội đầy ồn ã, bụi bặm và nhiều âu lo .Chắc con cũng biết đỉnh núi ấy, cái khu resort mà chắc ba cũng đã đưa cả nhà mình đi nghỉ dưỡng vài lần rồi ấy...ba nghĩ thế vì thời ba nó cũng chớm thành resort mất rồi.Nhưng con yêu quý, người ta luôn quan tâm đến thành quả mà quên đi mất chặng đường làm nên thành quả đó. Những đôi chân mệt mỏi, những nụ cười mãn nguyện, những trải nghiệm mà chỉ có những người khát khao chinh phục với con tim đầy quyết tâm mới cảm nhận được, đấy mới là những hình ảnh đẹp nhất, những điều tự hào nhất của mỗi cuộc chinh phục...Và khi còn trẻ ,hãy cất đôi chân lên đi tìm những thử thách để vượt qua và khám phá, rồi một ngày con sẽ hiểu được ba.

WP_20161007_17_25_49_Pro.thumb.jpg.8dda797d234770087798d67588119378.jpg

Đôi chân

Con yêu quý! Thành phố là nơi ta sống, ta làm việc, nơi mà ta bị trăm ngàn rắc rồi bủa quanh.Khi còn trẻ , hãy đến những nơi mà con muốn.Có thể là nơi núi rừng hùng vĩ, có thể là biển cả bao la, hay là một nơi xa lạ nào đó.Nơi đó thậm chí không có điện, không có nước nóng để ta tắm, ta phải sống hoang sơ với núi rừng tự nhiên.Ăn bốc, uống suối, và vệ sinh công cộng :v .Nhưng trải qua những thứ đó, khi về thành phố con sẽ thấy những nơi đó đẹp đẽ biết bao.Ở thành phố con sẽ chẳng nhìn được bầu trời đầy sao.Ở thành phố con sẽ chẳng thưởng thức được những tách trà ấm mà lá chỉ được hái ở cây dại bên đường, khói bốc nghi ngút, vừa uống, vừa hít hà trong cái lạnh thấu của núi rừng Tây Bắc giữa không gian mênh mông đẹp đẽ của đất trời.Khi đủ tự tin hãy cất bước và đi .Nhưng đừng bao giờ quên trách nhiệm của con với cuộc sống này.Quên nó con sẽ sai nhiều điều đấy!

Thanh xuân của ba là những chuyến đi !

IMAG0633.thumb.jpg.a291740b4b975544760843fa12e6cd83.jpg

Ăn bốc

Con yêu quý! Đời người không chỉ sống cho riêng mình , như thế sẽ tẻ nhạt lắm.Hãy tìm lấy những người bạn , những người đồng hành, đôi khi chỉ gắn bó với nhau trải qua một khoảnh khắc thôi cũng khiến cho ta trở thành tri kỉ.Ba quen rất nhiều người, và thân nhau cũng từ trong khoảnh khắc, có khi thì là gắn bó, có khi thì mãi nhớ nhau trong kỷ niệm, và khi gặp nhau vẫn còn đó những cái tay bắt mặt mừng.Tuổi trẻ của ba đâu thể quên được những con người quần xanh , trên lưng là những chiếc balo nặng chịch băng băng qua những con đường hiểm trở, ngồi thở cùng nhau,ngồi bóp vai,bóp chân cho nhau, chia nhau từng miếng lương khô, gói bánh, từng ngụm nước suối và khi có một người bị đau là cả đoàn lo lắng xót xa.Ôi , cái nghĩa tình đó , trải qua mới thấy thật đáng quý!

Thanh Xuân của ba gắn liền với những người bạn, người anh em!

14633728_1125870567496788_8530289903327420803_o.thumb.jpg.6af3ff0619d151ac9ff3f61526270acf.jpg

Con yêu quý! Còn trẻ hãy yêu lấy âm nhạc.Âm nhạc cho ta được thư giãn về tâm hồn.Và khi âm nhạc được cất lên cùng với những người mà ta yêu quý , ta sẽ tìm thấy thấy được sự đồng điệu , con sẽ không còn cảm thấy cô đơn , lạc lõng giữa thế giới rộng lớn này nữa.Cuộc sống này sẽ trở nên thú vị, đẹp đẽ biết bao.

Thanh Xuân của ba luôn ngập tràn lời ca, tiếng hát !

14642005_1125871044163407_4543892566040684379_n.jpg.cd10e6de041a181e88e45ddc8e1cddaa.jpg

Tiếng hát

Con yêu quý! Còn trẻ hãy cười thật nhiều và tạo ra thật nhiều tiếng cười.Tiếng cười xua tan mọi âu lo, phiền não.Tiếng cười khiến ta khỏe mạnh, quên đi mệt mỏi.Mỗi chuyến đi, mỗi cuộc chinh phục sẽ chẳng còn ý nghĩa nếu như không tồn tại tiếng cười.Nụ cười mãn nguyện , nó đẹp vô cùng con ạ. 20 nụ cười là 20 trái tim đang hạnh phúc và 20 bông hao đang nở rộ.Ba sẽ chẳng bao giờ quên được khoảnh khắc đó, khoảnh khắc mà ba chẳng những nở nụ cười của riêng mình và còn rưng rưng bởi nụ cười của những người mà ba yêu quý.

Thanh Xuân của ba là những nụ cười không bao giờ tắt!

IMAG0815.thumb.jpg.c340968273d8db710f41d6d25da55f22.jpg

nụ cười chinh phục

Con yêu quý! Hãy vui sướng khi ta được đương đầu với thử thách. Mỗi hành trình chinh phục sẽ chẳng thú vị nếu ta không phải trải qua những đoạn đường khó khăn.Con đường quá bằng phẳng khiến ta cảm thấy nhàm chán.Có mấy ai leo núi lại thấy buồn ngủ, đi đường nhựa thì có đấy :v .Nơi mà ba vừa chinh phục là nơi mà ba cảm thấy cực kỳ thích thú.Những khoảng dốc 90 độ, những đoạn đường chỉ biết bò mà đi, con đường thì dài bất tận, và balo trên vai thì càng ngày càng nặng.Nhưng điều đó làm ba càng cảm thấy phấn khích.Tuổi trẻ là thế, dám đương đầu với khó khăn, càng khó khăn thì khi ta vượt được nó lại càng ý nghĩa.Hãy luôn tự tin nhưng cẩn trọng và bước về phía trước.

Thanh Xuân của ba là những ngày tháng chẳng bao giờ ngại khó khăn !

14691354_1125911447492700_8102498167535762087_o.thumb.jpg.7d465a61c98e512d72e18098b93b70f0.jpg

Con yêu quý! Tuổi trẻ là nơi ta nhiệt huyết nhưng cũng đầy sốc nổi.Hãy tìm lấy cho mình một người thầy, người mà ta có thể tin tưởng.Khi con vấp ngã con có thể đứng lên đi tiếp, nhưng vấp ngã nhiều khiến con sẽ bị thương nặng và đôi khi là mất đi ý chí.Có một người thầy , người mà vừa có thể chữa lành vết thương, vừa có thể soi đường chỉ lối, lại luôn đi đằng sau sẵn sàng dìu con bước tiếp, ba tin con sẽ sớm trưởng thành.Ba cũng thế.Tuổi trẻ của ba chưa thể trưởng thành bằng thời gian ngắn ngủi, nhưng sự tiến bộ là không thể phủ nhận.Sẽ chẳng có một thằng Hiếu luôn tự tin, dám là người đi đầu, cũng dám là đi cuối , dám là người chịu khó khăn nhất chỉ vì an toàn của mỗi người, và dám nhận trách nhiệm khi ai đó bị rắc rối bởi ý tưởng của mình. Sự tự tin luôn bừng cháy trong ba, sự nhút nhát đã dần tan biến.Ba có điều đó bởi ba có một người thầy tuyệt vời , một người anh đủ tốt để chỉ dẫn cho ba.Những bài học có thể chưa thể tiếp thu, nhưng ngày này qua ngày khác, nó ngấm dần vào tâm trí và khi cần nó đủ hữu dụng.Hãy luôn mở lòng và ghi nhớ những lời khuyên, bài học tốt. Nó sẽ khiến con tốt dần lên!

Thanh Xuân của ba luôn vững vàng bởi Người chỉ lối!

14712723_1125912727492572_1746296988942450952_o.thumb.jpg.b171e3d8e7c0e6b02b5f57a0c5e81b9a.jpg

Mỗi một chuyến đi là một trải nghiệm. Cuộc đời con cũng thế. Nó là một chuyến đi dài, nơi mà mỗi khó khắn là một thử thách, mỗi một thành công là một đỉnh núi,và mỗi thất bại là một bờ vực. Sẽ thật tuyệt khi ta được đi khắp thế gian này và chinh phục mọi nơi. Với những ngọn núi là leo lên đỉnh cao, và mỗi một bờ vực là thoát khỏi nó. Sống trên đời, có những lúc con được sống ở nơi không khí trong lành như sapa, cũng những lúc phải sống ở những nơi nặc mùi ô nhiễm như những khu công nghiệp, nhưng dù nơi đâu, cuộc sống tốt đẹp hay không là do chính mình.Hãy tự tin mà sống và cất đôi chân lên mà đi...bất kỳ nơi đâu cũng chào đón con, nhưng đừng bao giơ quên trách nhiệm của chính mình.

Tự nhắn nhủ mình!Thanh Xuân của ba là như thế đó

Yêu con!

Thanh Xuân ngày 21/10/2016

Cha (21 tuổi)

--Nguồn : Mai Trung Hiếu--

  • Like 3
Link to comment
Chia sẻ trên các trang web khác

×
×
  • Create New...