Sống:
Ta không mong đợi những may mắn
Không cầu xin một tình thương
Ta phải kiên nhẫn vật lộn bằng nước mắt
Bằng máu với tất cả tột cùng của gian lao khổ hạnh
Ta bao giờ vẫn hiên ngang đón nhận lấy trong cuộc sống liên tục những cơn tàn phá phũ phàng
Những chua chát của đổ vỡ
Và luôn mãnh liệt để tái tạo
Phải:
Ta phải sống mỗi ngày mỗi súc tích mãnh liệt hơn!
Nhưng phải sống với nhãn quan thông suốt, siêu việt và hợp lý.
Không chạy
Nguyên quán ở tỉnh Thanh Hóa, võ sư Lê Sáng chào đời vào mùa thu năm 1920 (Canh Thân) tại căn nhà bên bờ hồ Trúc Bạch (Hà Nội). Ông là trưởng nam của cụ ông Lê Văn Hiển tự Đức Quang (1887-1959) và cụ bà Nguyễn Thị Mùi (1887-1993). Hai người em gái của võ sư là bà Lê Thị Xuất (1927-2004) và bà Lê Thị Dư tự Hoài Hương (sinh ngày 12-9-1937).
Đầu năm 1939, ông bị bệnh nên đôi chân đi đứng khó khăn. Nghe lời khuyên của mẹ, ông tìm thầy học võ với mục đích rèn luyện cho đôi chân cứng cáp và